Ch1. Sơn Tinh Thuỷ Tinh – Hiếu A.P
Từ blog của bạn Hiếu http://blog.360.yahoo.com/blog-OUFu_j43dLLOAezBhJhIMw–?cq=1&p=422
Sơn Tinh Thủy Tinh
Tác Giả: A.P
Ngày xưa ở nước Văn Lang
Có nàng công chúa mơ màng Mị Nương
Vào đêm trăng sáng như gương
Tự nhiên nàng thấy thèm tương 1 thằng
Thế là chẳng nói chẳng rằng
Cung vua phía trước nàng băng ngay vào
Vua Hùng ngồi ghế thì thào:
“Chuyện gì mà khiến cho tao hết hồn?
Con gái lớn mà chẳng khôn
Mày cứ như thế thằng ôn nào thèm?”
“Cha ơi, chúng nó không thèm
Nhưng mà con muốn con thèm thì sao?
Cha là vua ở trên cao
Con là công chúa, nhưng sao ế chồng?”
“Chân mày có quá nhiều lông
Mắt mày thì lé, ngực không thấy gì
Mũi to như cái bánh mì
Khi ngủ mày ngáy khì khì như heo
Xấu thế có chó nó theo
Sao còn thắc mắc lèo nhèo với tao?”
“Nhưng cha phải tính làm sao?
Tìm con một đứa bên Lào cũng chơi.”
Thương con tâm trạng rối bời
Hùng Vương bí quá bèn mời quân sư
Quân sư lương tháng triệu tư
Cùng ông triệu sáu lừ lừ vào cung
Ý kiến được thống nhất chung
Đăng tin quảng cáo: Vua Hùng gả con
Quảng cáo theo kiểu cò con
Mị Nương chắc chắn sẽ còn ế lâu
Nên phải có cái mà câu
Nhiều thằng tham sẽ vội “bâu” ngay vào
Còn gì hơn cái “ghế cao”
Lấy Mị Nương sẽ được trao ngai vàng.
Cái tin như sét đánh ngang.
Trai tân nghe thấy vội vàng trẩy kinh
Tản Viên có chú Sơn Tinh
Đẹp trai như thể minh tinh hết thời
Đang rỗi việc, chỉ ngồi chơi.
Nghe tin chú quyết phải “xơi” ngai vàng.
Nhà Sơn Tinh ở trong hang
Rừng già muôn thú chú đang trị vì
Bình thường hay cười khì khì.
Nhưng khi nóng giận thôi thì rất ghê.
Hổ, trâu, voi, chó, lợn, dê,
Nếu ko kịp chạy thì về qui tiên.
Muốn trẩy kinh nhưng hết tiền
Sơn Tinh bắt cặp voi điên chặt ngà
Đem bán rẻ cho bọn Nga
Lấy tiền lộ phí xông pha kinh thành
Ngoài khơi biển bạc trời xanh
Mặt trời phản ánh như tranh họa đồ
Xa xa một chiếc ca nô
Một chàng trai trẻ đang vô tư đùa
Hả hê cùng với bọn cua
Cười vang lên khiến bọn rùa thất kinh
Chàng trai đó là Thủy Tinh
Nắm quyền cai quản thủy binh khắp vùng
Nhà chàng ở dưới Thủy Cung
Hôm nay hết việc nên bùng đi chơi
Đã chán với cảnh ngoài khơi
Hôm nay quyết thử phải bơi vào bờ
Đáp ca nô đứng bơ vơ
Bỗng nhiên chàng thấy mơ mơ màng màng
Hóa ra bị bọn nó phang
Lôi ra trấn hết tiền mang trên người
Tội nghiệp một lũ dở hơi
Trấn ai ko trấn lại chơi đúng chàng
Dù cho chưa hết mơ màng
Nhưng chàng vẫn kịp hô vang mấy lời
Hô xong thì ở trên trời
Mây đen kéo xuống sau thời đổ mưa
Thiên Lôi nhe bộ răng thưa
Cầm cây tầm sét mắt đưa liên hồi
Ngoắc tay chàng chỉ Thiên Lôi
Mấy thằng trấn lột mắt lồi đằng xa
Thế là sau tiếng hây a
Mấy thằng lăn lóc thành ma đen xì
“Cho chúng mày hết tinh vi
Đấy là ông đã từ bi vô cùng
Chứ mày mà để ông hung
Thì ông giết hết cả vùng này ngay.”
Nói rồi chàng xỏ găng tay
Lên ca nô để phóng ngay về nhà
Sau khi ngang dọc la cà
Cuối cùng chàng cũng về nhà ăn trưa
Filed under: Laughter at least - @ November 18, 2008 2:42 pm