…
Em chẳng muốn chuyện mình là cổ tích
Đẹp lung linh nhưng chẳng thật chút nào
Mãi bên nhau cũng chỉ là ước ao
Xót xa lắm chứ
Hai đứa mình không phải một đôi ư?
Thương cho anh, một vạn lần em thử
Sóng gió kia nào có ngại ngần gì.
Cớ sao anh đã vội nói yêu em?
Cũng có lúc như đã gọi được tên
Tình cảm em dành cho anh xa lạ
Bước bên nhau sao anh đi vội vã?
“Anh chán rồi cái cảnh phải đợi nhau.”
Anh quay về sao chẳng bảo một câu?
Cho em thấy mình vẫn còn gần gũi
Để em biết mình chỉ vờ thương thôi
Ngẫm rồi
“Chẳng nên cơm cháo gì đâu
Thôi về cuốc bãi trồng dâu chăn tằm
Trồng dâu cho biết trồng dâu
Thứ dâu ăn quả thứ dâu chăn tằm
Một nong tằm là năm nong kén
Một nong kén là chín nén tơ
Anh thương em năm đợi tháng chờ.”
Filed under: Uncategorized - @ January 30, 2011 4:53 pm